Phaùt boà ñeà taâm
Nhaát höôùng chuyeân nieäm

adida.edu.vn

KHÔNG NHỮNG KHÔNG THỂ GIẾT HẠI CHÚNG SANH, MÀ KHIẾN CHÚNG SANH SANH PHIỀN NÃO LÀ CHÚNG TA ĐÃ CÓ TỘI LỖI RỒI

KHÔNG NHỮNG KHÔNG THỂ GIẾT

HẠI CHÚNG SANH, MÀ KHIẾN

CHÚNG SANH SANH PHIỀN NÃO LÀ

CHÚNG TA ĐÃ CÓ TỘI LỖI RỒI

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Ở Đài Loan, trong Phật Môn chúng ta có một vị Pháp Sư Quảng Hóa có rất nhiều người biết ông, ông cũng là bạn của tôi, trước khi ông chưa xuất gia, ông là quân nhân, quản quân nhu, quân nhu là quản lý tài vật, cho nên ông dùng tiền rất thuận tiện. Ông nói với tôi, khi ông làm việc ở trong quân, mỗi ngày ông ăn một con gà, không biết là đã ăn bao nhiêu con.

Sau khi học Phật thì ông xuất gia, ông xuất gia sớm hơn tôi hai năm. Ông là người xuất gia không tệ, trì giới rất nghiêm, là một vị Pháp Sư tốt, rất khó được. Khi ở Đài Trung, ông dạy tại Phật Học Viện. Vốn Hán Học của ông rất tốt, có thể viết văn chương, có thể làm câu đối.

Ông nói, có một hôm khi ông đang tắm, ông thấy trong phòng tắm đầy gà, chúng bay nhảy tứ tung, ông liền né tránh thì bị té ngã, chân bị gãy lìa, cho nên ông bị tàn phế. Về sau ông dùng một cây gậy, đến sau cùng thì phải dùng xe lăn.

Ông nói với tôi, đây là tội nặng báo nhẹ, đây là nhân quả báo ứng do ngày trước ông đã ăn gà quá nhiều. Ông đi đứng rất là khó khăn.

Khi bệnh nặng, ông tìm tôi, vì ông muốn đem Đạo tràng tặng cho tôi. Tôi đi thăm ông, ông đã không còn cách nào nói chuyện được, ngồi trên xe lăn miệng chảy nước dãi, rất là đáng thương. Tôi và Quán Trưởng Hàn cùng đi thăm ông.

Xem thấy bên cạnh ông có một số đệ tử, cho nên tôi liền cảm tạ ông, tôi không tiếp nhận. Chúng ta xem đoạn văn chương này, một chút cũng không giả.

Những món ăn này bày lên trên bàn, oan gia du hồn, người sáng mắt vừa nhìn làm sao dám nuốt?

Nghĩ tưởng nhà Phật là đồng thể đại bi, thấy tất cả chúng sanh đều là cha mẹ quá khứ, Chư Phật vị lai, phổ độ, cứu giúp chúng sanh còn không kịp thì làm sao có thể giết hại chúng, làm sao có thể ăn thịt chúng?

Chỉ cần chúng ta vừa chuyển đổi ý niệm thì liền giác ngộ rồi, loại tập khí ăn thịt này không khó đoạn trừ, động cơ giết hại chúng sanh cũng liền có thể đoạn trừ, hồi phục tâm thanh tịnh, tâm bình đẳng, tâm từ bi, đó chính là tự cầu đa phước. Không những không thể giết hại chúng sanh, mà khiến chúng sanh sanh phiền não là chúng ta đã có tội lỗi rồi.

Ngạn ngữ thường nói: Con người ở đời, việc không vừa ý thường đến tám, chín phần mười.

Tại vì sao việc không vừa ý nhiều đến như vậy?

Quả báo. Ngày trước ta không đối đãi tốt với người khác, ngày nay gặp phải loại quả báo này. Nếu như chúng ta có thể dùng thiện tâm, thiện ý, thiện hạnh để đối đãi tất cả người và sự vật, thì chúng ta ngay đời này mọi việc liền như ý. Tất cả lúc, tất cả nơi, tự nhiên liền được quý nhân giúp đỡ.

Chúng ta chịu giúp đỡ người khác, tự nhiên liền được người khác giúp đỡ. Nghiệp nhân quả báo không hề sót lọt. Chúng ta kính người khác, người khác kính chúng ta.

Chúng ta có thể yêu tất cả động vật, Thiên địa quỷ thần cũng yêu thương chúng ta. Chúng ta khinh mạn người khác, người khác nhất định khinh mạn chúng ta, đúng như đã nói tự làm tự chịu, không phải có Thiên Thần quỷ thần gì đó đến an bài. Thế xuất thế gian tất cả pháp chính là một nhân duyên quả báo mà thôi. Phật Pháp cũng không ngoại lệ.

Học Phật, mục đích ở đâu?

Là phải lấy chứng đắc thanh tịnh pháp thân. Nếu bạn muốn chứng được pháp thân thanh tịnh, một chút ô nhiễm cũng đều không thể có, đến lúc nào bạn có thể đem phải quấy nhân ngã, tham sân si mạn, những phiền não tập khí này đoạn trừ hết, phương pháp lý luận đoạn trừ.

Thế xuất thế gian Thánh Hiền nói được rất nhiều, chúng ta phải tỉ mỉ mà đọc tụng, phải tỉ mỉ mà dò xét, làm cho rõ ràng, làm cho tường tận rồi, y giáo phụng hành, vậy mới được cứu. Nếu như không thể tín thọ phụng hành, không cách nào làm đến tín giải hành chứng, thì luân hồi, khổ báo chắc chắn không cách nào tránh được.

***