Phaùt boà ñeà taâm
Nhaát höôùng chuyeân nieäm

adida.edu.vn

GIÁO HÓA CHÚNG SANH PHẢI CÓ PHƯỚC ĐỨC. PHƯỚC ĐỨC, NHÂN DUYÊN ĐẤY NHÉ

GIÁO HÓA CHÚNG SANH PHẢI

CÓ PHƯỚC ĐỨC. PHƯỚC ĐỨC,

NHÂN DUYÊN ĐẤY NHÉ

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Tuyệt đối chẳng vì lợi dưỡng. Nếu vì lợi dưỡng thì khắp Nam Bắc như Đài Bắc, Cao Hùng, Đài Nam, chắc chắn đời sống vật chất khá hơn ở Đài Trung gấp bội, chắc chắn là như vậy. Nhưng trong những đô thị ấy, tâm tình học tập không được như thế.

Kinh Phật thường nói: Phú quý tu đạo khó. Điều kiện sinh hoạt vật chất nơi đô hội cao, mọi người đều tranh danh đoạt lợi, đều hưởng thụ ngũ dục, lục trần. Dù có muốn học Phật thì ý nguyện và đạo tâm học Phật vẫn chẳng bằng người nơi nghèo khổ, lạc hậu.

Vì thế, thiện tri thức chẳng nói quý vị tiếp đãi tôi tốt đẹp như thế nào. Không phải vậy. Có bao nhiêu người thực sự học, thực sự thực hành, mới thực sự giữ Ngài lại được. Thỉnh Phật trụ thế không phải là ta đãi ngộ tốt đẹp như thế nào, không phải vậy.

Thực sự chịu học, Ngài bèn đến. Thực sự chịu học, người khác muốn thỉnh cũng không được. Chúng ta phải hiểu đạo lý này. Gặp được một vị chân thiện tri thức, làm sao giữ được Ngài, tuyệt đối không phải là điều kiện vật chất.

Các Ngài coi nhẹ những thứ ấy, mà quan trọng là có người thực sự học theo Ngài hay không. Người thực sự học không cần nhiều, từ ba đến năm người, tám người, mười người là quý lắm rồi.

Ở chỗ ấy, Ngài có thể truyền thọ đạo nghiệp, người thế gian chúng ta gọi chuyện này là hương hỏa đại đại tương truyền hương hỏa lưu truyền đời đời, phải như vậy đó.

Dẫu chỉ có một người, Ngài cũng không thể vứt bỏ. Trong cửa nhà Phật, chẳng bỏ một ai. Người ấy đâu phải người học Phật tầm thường, người học Phật tầm thường chẳng thể thành tựu.

Người ấy là ai?

Là một người có thể thực sự thành tựu, người như vậy không thể bỏ được. Người ấy có thể truyền pháp. Đạt Ma Tổ Sư đến Trung Quốc gặp Huệ Khả, một người thôi, chỉ một người là được rồi. Ngài truyền được pháp, truyền đến đời thứ sáu là Huệ Năng Đại Sư, duyên chín muồi, xiển dương rộng lớn.

Xiển dương rộng lớn, phổ độ chúng sanh không nhất định nằm trong tay mình, bản thân không có duyên phận, không có duyên phận là do phước đức không nhiều. Giáo hóa chúng sanh phải có phước đức. Phước đức, nhân duyên đấy nhé.

***